Thấy vợ không nói gì, chồng và bồ nhí thản nhiên dắt nhau lên khách sạn, lời ra tiếng vào chê bai vợ nhà quê. Để rồi chết ngất khi thấy cảnh này

Cô bồ từ vẻ mặt kênh kiệu bỗng òa khóc quỳ xuống chân tôi van xin lạy lục cô tha thứ. Còn chồng, cũng phải chấp nhận những điều kiện mà tôi đưa ra ngay trước mặt mọi người.

Từ khi có tiền của, trở thành người sang chảnh, Tuấn chê bôi vợ quê mùa, già xấu. Tuy không nói ra nhưng những hành động của anh cũng đủ khiến Trinh hiểu được chồng cô đã không còn yêu thương cô như trước kia.

Thế nhưng, dạo gần đây, phát hiện Tuấn công khai cặp bồ, Trinh không chịu đựng được nữa, liền quyết tâm lên kế hoạch dạy cho anh ta 1 bài học.

Hôm ấy, biết chồng hẹn bồ ra khách sạn gần công ty, Trinh giả vờ lảng vảng quanh đó. Thấy bồ và chồng đang bước tới, Trinh tảng lờ quay sang mua hoa ở gánh hàng rong. Tuấn run rẩy nhìn vợ thì bỗng nhiên thấy cô cúi mặt quay đi.

Tưởng thoát được kiếp nạn, Tuấn vội vã kéo bồ vào khách sạn gần:

– Nhanh lên em, không con mái già nhà anh nó nhìn thấy.

Cô bồ hí hửng:

– Kể cả có nhìn thấy thì làm gì được em, cái con mụ nhà quê đó mà anh cũng sợ à? Em thì em chả sợ.

Tuấn búng mũi người yêu 1 cái rồi đẩy cô xuống giư*ng:

– Thôi, kệ nó đi, việc của em bây giờ là chiều anh, nào để anh c: ở: i á: o cho em nhé.

Nói rồi, Tuấn tự c: ở: i đ: ồ mình rồi lần mò c: ở: i v: á: y ả bồ, anh m: ơ: n tr: ớ: n:

– Chỉ có bên em anh mới có kh:o*i c: ả: m thôi, ở bên bà vợ già chỉ là trách nhiệm.

Vừa nói anh vừa định lao vào nhưng bỗng nhiên nghe tiếng vỗ tay và tiếng cười của phụ nữ khiến anh và bồ giật mình hốt hoảng. Ngoảnh mặt lại thấy không ai khác chính là vợ mình, Tuấn tái xanh mặt:

– Em…sao em lại…lại..

Cô bồ biết là vợ Tuấn liền gạt anh rồi đứng lên nói:

– Sao chị chui được vào đây? Muốn gì, rõ quê mùa, bẩn thỉu, chả xứng với anh giám đốc tẹo nào.

Trinh liền cười khẩy:

– Các người giỏi nhỉ, bị bắt quả tang còn không biết đường mà xin tha thứ, đúng là trơ trẽn thật. Tôi quê mùa, nhưng khách sạn này thuộc chuỗi nhà nghỉ khách sạn của tôi. Đã là Giám đốc thì đi đâu, vào đâu chả được.

Cô bồ ngã ngửa ra sau còn Tuấn lắp bắp:

– Cái gì? Em mở khách sạn từ bao giờ? Sao anh lại không biết ?

Trinh thản nhiên đáp:

– Tôi sợ anh xấu hổ vì làm bao năm mới có 1 công ty nhỏ con con nên chưa dám nói. Anh có bí mật giấu tôi thì tôi cũng giấu anh được. Mà vừa nãy tôi mới nghe ai già, ai không có kho*i cảm ấy nhỉ?

Nói xong cô không chần chừ mà lao vào túm tóc ả bồ và kêu toàn bộ người của khách sạn tới cho nhìn thấy cơ thể tr *n tru *ng của cô ta khiến cô ả xấu hổ không biết chui mặt vào đâu. Đám nhân viên liên tục dùng điện thoại quay lại cảnh đó khiến cả Tuấn và bồ càng sợ hãi.

Cuối cùng, Trinh dõng dạc:

– Các người có muốn tôi phát tán chỗ ảnh nóng này lên mạng không? Có cái ảnh đó chắc cô sẽ nổi tiếng lắm đó, rồi xã hội người ta khinh rẻ cho muốn ngẩng đầu lên cũng không được.

Cô bồ từ vẻ mặt kênh kiệu bỗng òa khóc quỳ xuống chân Trinh van xin lạy lục cô tha thứ. Còn Tuấn, anh phải viết bản cam kết trước mặt toàn thể mọi người rằng nếu còn để vợ bắt được đi ngoại tình, anh sẽ phải giao hết công ty lại cho vợ đồng thời đền bù 10 tỷ đồng.

Xong xuôi, Trinh mới phủi tay bỏ đi để lại 2 kẻ gian phu dâm phụ nhục nhã ê chề dám chê bai cô vợ nhà quê.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/thay-vo-khong-noi-gi-chong-va-bo-nhi-than-nhien-dat-nhau-len-khach-san-loi-ra-tieng-vao-che-bai-vo-nha-que-de-roi-chet-ngat-khi-thay-canh-nay-d252408.html