Ông Tư Hòa – đại gia gốc Hoa ở Sài Gòn, 70 tuổi, vợ m/ất sớm, con cái đi định cư nước ngoài hết. Gần chục năm nay, ông sống một mình trong căn biệt thự hơn 50 tỷ, tiền vàng đầy két, sổ đỏ xếp lớp trong ngăn tủ gỗ lim cổ.
Một ngày, ông tình cờ gặp Hân – cô gái 20 tu;/ổi, xinh như hoa hậu, m-ồ c’/ôi cha mẹ từ nhỏ, làm nhân viên trong sp-a cao cấp. Gương mặt phúc hậu, giọng nói ngọt như đường mía, và điều ông Tư thích nhất: Hân… rất biết nghe lời.
Chỉ sau 2 tháng tìm hiểu, ông Tư quyết cưới Hân làm vợ.
Đám cưới hoành tráng 15 tỷ. Váy cưới dát đá quý, xe rước dâu là Bentley mạ vàng, khách mời toàn giới doanh nhân và chính khách.
Người ta bảo ông lão hết thời “trúng số”. Nhưng ông Tư thì nghĩ khác:
“Tôi có tiền. Tôi xứng đáng được hưởng cái đẹp nốt phần đời còn lại.”
Tối tân hô/n, sau tiệc rượu linh đình, ông Tư nằm trên giường trải đầy cánh hồng, nín thở chờ tiếng cửa phòng mở. Hân bước vào, thắp nến, gương mặt mỉm cười đầy ẩn ý.
Nhưng trước khi ông kịp nắm lấy tay cô, thì Hân nhìn thẳng vào mắt ông và nói:
“Bố à, con xin lỗi…”
Ông Tư ngớ người, chưa kịp hiểu chuyện gì thì tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. Công an và đại diện viện kiểm sát ập vào.
Lúc ấy, ông Tư mới bàng hoàng nhận ra…toàn bộ tài sản của ông đã bị tịch thu ngay trong đêm cưới, và lý do khiến ông chết sững: Hân không phải là “vợ trẻ yêu quý” như ông tưởng, mà là đại diện pháp lý của một vụ kiện tranh chấp tài sản trước đó, do các con ông uỷ quyền giải quyết.
Công an và cán bộ viện kiểm sát lập tức niêm phong két sắt, sổ đỏ, vàng bạc, và tài sản giá trị trong biệt thự. Hân đứng bên cạnh, gương mặt nghiêm túc nhưng điềm tĩnh, giải thích:
– “Ông Tư, toàn bộ tài sản đang nằm trong diện tranh chấp hợp pháp. Việc cưới hỏi, tặng quà hay bất cứ cam kết nào đều không thay đổi quyền lợi pháp lý của các bên liên quan.”
Ông Tư lặng người, cảm giác vừa bàng hoàng vừa sững sờ, nhận ra rằng đêm tân hôn không phải là khoảnh khắc hạnh phúc mà là cú sốc pháp lý chưa từng nghĩ tới.
Các nhân viên pháp luật thu giữ giấy tờ, khóa két sắt, và lập biên bản niêm phong toàn bộ tài sản. Hân đứng cạnh, ánh mắt lạnh lùng:
– “Tôi chỉ thực hiện nhiệm vụ được uỷ quyền. Không ai có quyền qua mặt pháp luật, kể cả ông.”
Cả khách mời, nhân viên và ông Tư đều sững sờ, chứng kiến cảnh tượng chưa từng có: từ người đàn ông giàu có nhất buổi tối trước, giờ trở thành người mất toàn bộ quyền kiểm soát tài sản chỉ trong vài phút.
Ông Tư ngồi xuống giường, tay run rẩy, mắt nhìn Hân và các cán bộ, nhận ra rằng sự giàu có, quyền lực hay vẻ ngoài sang trọng không thể bảo vệ ông trước pháp luật và những kế hoạch được chuẩn bị từ trước.