Vì cả hai vợ chồng tôi đều có lương nên nhiều năm nay chúng tôi có quy ước, tiền ai người ấy giữ. Mỗi tháng tôi chỉ đưa cho vợ một khoản tiền nhất định để chi tiêu sinh hoạt hằng ngày.
Tuần vừa rồi, bạn đồng nghiệp hỏi vay tiền gấp và có trả lãi. Do công việc bận rộn, không thể ra ngân hàng rút tiền được nên tôi đã chuyển 800 triệu cho vợ rút giúp.
Buổi tối, tôi về nhà hỏi vợ tiền đâu? Cô ấy run rẩy kể lại chuyện đánh mất tiền trên đoạn đường về nhà. Tôi không tin những lời vợ nói và cho rằng cô ấy đã cố tình giấu tiền của chồng đi để trục lợi.
Tôi như người điên, lục tục cả nhà lên tìm tiền khắp mọi ngõ ngách. Kiểm tra điện thoại của vợ thì tiền đã được rút hết. Không thể có chuyện vợ đánh rơi tiền trên đường về nhà được, vậy tiền đi đâu?
Tôi liên tục dùng những từ ngữ khó chịu nhất, trút giận lên người vợ. Nhưng đổi lại chỉ là những giọt nước mắt, sự sợ hãi và cầu xin tha thứ của vợ.
Nếu đưa tiền cho vợ giữ, tôi cứ có cảm giác bị phụ thuộc, tiền làm ra mà không được cầm. (Ảnh minh họa)
Bất lực với vợ, tôi đành buông xuôi, đợi khi nào bình tĩnh trở lại tôi sẽ nghĩ cách khai thác tin tức từ vợ. Còn trước mắt, tôi gọi điện cho bạn đồng nghiệp nói là nhờ vợ rút tiền và bị mất luôn rồi.
Cậu bạn tỏ ra rất buồn và năn nỉ tôi tìm khoản nào khác cho vay nhưng tôi khẳng định là mình trắng tay rồi, vậy là cậu ấy đành chịu.
Ngày hôm qua, tôi vô cùng bàng hoàng khi biết tin cậu đồng nghiệp đó xin nghỉ việc. Nghe mọi người nói vợ chồng cậu ta vay tiền của rất nhiều người và giờ vỡ nợ nên bỏ trốn.
Về nhà tôi kể lại với vợ mọi chuyện. Cô ấy cười vẻ đắc thắng nói: “Ngay từ khi biết anh định rút tiền cho cậu bạn đó vay, em đã cảm thấy bất an. Vì vậy đã rút tiền và mang đến gửi bà nội rồi. Khi nào anh cần lấy thì bảo em”.
Những lời vợ nói làm tôi vui sướng hạnh phúc vô cùng và thầm cảm ơn, vậy là tiền của tôi không bị mất. Sau đó vợ nói là từ tháng sau tiền lương của chồng phải đưa cho cô ấy giữ, để tôi cầm không yên tâm chút nào. Bởi đàn ông cả nể bạn bè, người ta nói vài câu tâng bốc là cho mượn luôn.
Nếu đưa tiền cho vợ giữ, tôi cứ có cảm giác bị phụ thuộc, tiền làm ra mà không được cầm. Theo mọi người tôi phải từ chối lời đề nghị của vợ thế nào để cô ấy không bị hụt hẫng đây?