Mỉa mai, chê trách rồi còn đem so sánh với dâu cả, dâu thứ liền đưa ra thứ này dằn mặt khiến bố chồng ng-ã ngửa

Nếu cứ để thế này, chắc chắn sau này tôi vẫn tiếp tục bị chê bai, soi xét. Tôi quyết định phải chấm dứt chuyện này một lần và mãi mãi.

Ngày tôi chuẩn bị lấy chồng, bố mẹ bảo sẽ thách cưới 50 triệu từ phía nhà trai. Theo phong tục quê tôi, con gái nhà nào thách cưới cao thì càng có giá. Tôi cũng không ý kiến gì, vì nghĩ bố mẹ cũng chỉ muốn giữ thể diện cho con gái.

Hôm hai bên gia đình gặp mặt, bố tôi nhẹ nhàng giải thích:

“Thực ra, số tiền này vợ chồng tôi cũng để lại cho các cháu làm vốn làm ăn, chứ không giữ lại đồng nào. Mong ông bà hiểu cho phong tục của quê chúng tôi.”

Bố chồng tôi lúc đó vẫn vui vẻ đồng ý, không có vẻ gì là khó chịu. Đám cưới diễn ra thuận lợi, tôi về làm dâu mà cứ nghĩ mọi chuyện như vậy là êm đẹp.

Nhưng hóa ra không phải.

Ngay trong bữa cơm đầu tiên ở nhà chồng, bố chồng nhìn tôi rồi buông lời chê bai:

“Cơm thì nhão như cháo, rau xào nhạt như nước ốc, cá rán nát vụn thế này thì ăn kiểu gì?”

Trước mặt cả nhà, tôi nghẹn họng, cố nuốt từng miếng cơm mà nước mắt cứ trực trào. Tôi biết mình nấu ăn chưa giỏi, nhưng bị chê bai thẳng thừng như vậy thì thật sự khó mà không tổn thương.

Thấy tôi cúi gằm mặt, chồng tôi nhẹ nhàng lên tiếng:

“Bố à, ngày thường bố vẫn dạy bữa cơm là lúc mọi người ăn uống vui vẻ, không ai được chê bai để tránh mất hòa khí. Hôm nay, sao bố lại đi ngược với quy tắc của mình vậy?”

Bố chồng im bặt, không nói thêm gì nữa. Nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, ông vẫn chưa nuốt trôi được chuyện mất 50 triệu thách cưới kia.

Mẹ chồng là người hiền lành, thấy tôi buồn, bà nhỏ giọng an ủi:

“Ông ấy vậy đấy, tính thẳng như ruột ngựa, dễ làm mất lòng người khác. Con chịu khó một thời gian, sau này có điều kiện ra ở riêng thì sẽ đỡ hơn. Còn mẹ coi như kiếp này lấy nhầm chồng nên phải cam chịu vậy thôi.”

Lời nói của mẹ chồng khiến tôi cảm thấy được an ủi phần nào. Tôi tự nhủ, thôi thì cố gắng bỏ ngoài tai những lời khó nghe để gia đình bớt căng thẳng.

Thế nhưng, mọi chuyện không dừng lại ở đó.

Tuần trước, chồng tôi có hẹn đi ăn với bạn bè, trong nhà chỉ còn tôi với bố mẹ chồng. Khi ăn cơm, bố chồng bỗng buông một câu khiến tôi điếng người:

“Đúng là cuộc đời trái ngang! Dâu cả lương 30 triệu, xinh đẹp, sống đạo đức, ngày cưới mang về ba cây vàng. Còn dâu thứ thì lương 4 triệu, nấu ăn dở tệ, tính ngang như cua, vậy mà tôi còn mất 50 triệu để rước về.”

Tôi cứng đờ, tay nắm chặt đôi đũa đến mức run lên. Mẹ chồng tức giận, đặt bát xuống, trách bố chồng lắm chuyện:

“Ông nhắc mãi cái chuyện tiền thách cưới làm gì? Chuyện qua rồi thì cho qua đi, cứ nhắc đi nhắc lại chỉ làm gia đình thêm mâu thuẫn. Sau này ai tốt ai xấu còn chưa biết đâu! Ông muốn con cái kính trọng thì hãy cư xử công bằng, để lại cái đức cho con cháu.”

Bố chồng tức tối quát bà lắm mồm, nhưng tôi biết, ông nói vậy cũng chỉ vì vẫn canh cánh chuyện tiền nong.

Tối hôm đó, tôi ngồi suy nghĩ rất lâu. Nếu cứ để thế này, chắc chắn sau này tôi vẫn tiếp tục bị chê bai, soi xét. Tôi quyết định phải chấm dứt chuyện này một lần và mãi mãi.

Sáng hôm sau, tôi cầm một túi tiền bước ra phòng khách, đặt trước mặt bố chồng:

“Bố mẹ ngày nào cũng đạp xe cũ đi tập thể dục, vợ chồng con định dùng số tiền này để mua hai chiếc xe thể thao cho bố mẹ. Nhưng giờ con nghĩ không cần nữa. Đây là 50 triệu ngày trước bố mẹ bỏ ra, con trả lại. Con chỉ mong từ nay, bố đừng nhắc đến chuyện tiền thách cưới nữa.”

Bố chồng sững sờ, không nói nên lời. Một lúc sau, ông chậm rãi đẩy túi tiền lại phía tôi:

“Thôi, con giữ lấy mà mua đất, vợ chồng trẻ còn nhiều thứ phải lo.”

Tôi không ngờ chỉ một quyết định đơn giản lại có thể xoay chuyển tình thế. Từ hôm đó, bố chồng không còn nhắc về chuyện thách cưới nữa, thậm chí còn đối xử với tôi ôn hòa hơn.

Tôi nhẹ nhõm. Cuối cùng, sau bao nhiêu ấm ức, tôi cũng đã có thể đường hoàng đứng trong ngôi nhà này mà không còn bị ám ảnh bởi hai chữ “thách cưới” nữa.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/mia-mai-che-trach-roi-con-dem-so-sanh-voi-dau-ca-dau-thu-lien-dua-ra-thu-nay-dan-mat-khien-bo-chong-ng-a-ngua-d265911.html