Không phải tôi bì tị với em chồng đâu, vậy nhưng thấy cái cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với cháu nội, cháu ngoại mà nản.
Tôi về đây làm dâu đến giờ được hơn 5 năm đã sinh hai con 1 trai, 1 gái. Giữa tôi với mẹ chồng cũng ít khi xảy ra mâu thuẫn nhưng ghét nhất là kiểu bà phân biệt đối xử với con dâu và cháu ngoại như người dưng nước lã vậy.
Dưới chồng tôi có một đứa em gái nữa. Mẹ anh cưng chiều nó lắm. Hai mẹ con cứ thủ thà thủ thỉ suốt, còn tôi là con dâu chỉ một mình thui thủi.
Lúc cô em chồng cưới, bà tặng con gái 5 cây vàng với cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu nữa. Mẹ chồng nhiều tiền gửi ngân hàng lắm. Từ lúc ông mất mình bà quản tất, chẳng thò ra đồng nào cho chúng tôi.
Chồng tôi là con trai nhưng bà không quý bằng con gái. Vì sống chung nên bà bảo:
“Cho chúng mày cái nhà này là tốt lắm rồi, còn đâu tự làm lấy mà ăn. Tiền tiết kiệm của tao để dưỡng già”.
Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Thế nhưng tôi biết bà dấm dúi cho con gái là chính. Cứ thiếu tiền cô ấy lại về ton hót thế nào bà đi rút luôn, gọi là mượn để che mắt vợ chồng tôi chứ chắc chắn là nó chẳng bao giờ trả lại. Hồi cô ấy mua nhà ra ở riêng, bà cũng rút tiền cho đấy nhưng tôi không rõ là bao nhiêu.
Cô em chồng bị mang thai ngoài dạ con 1 lần nên mãi hai năm sau mới bầu sinh cháu. Đúng thời gian này tôi cũng có bé thứ 2. Mẹ chồng phân biệt đối xử rõ rệt luôn. Bà mua bao nhiêu đồ bổ mang cho con gái, còn dâu thì chẳng hỏi lấy một câu. Lúc nào cô ấy sang nhà chơi là bà dặn:
“Mãi mới có được đứa con thì phải giữ gìn cẩn thận vào, bát đũa để đấy chị dâu dọn. Thích ăn cái gì mẹ mua”.
Tôi nghe thấy chạnh lòng ghê, mình thì chửa vượt mặt vẫn phải cơm nước hầu hạ cả nhà, em chồng được thảnh thơi ngồi ăn hoa quả.
Tôi đẻ đứa đầu chủ yếu là bà ngoại chăm, đến đứa thứ 2 chắc chắn cũng vậy. Em chồng sinh trước 2 tháng, bà sang ở luôn bên đó bế con cho cô ấy. Nhớ hôm đầy tháng cháu ngoại, bà bảo vừa đi rút 50 triệu mừng con gái. Vậy mà đến ngày đầy tháng cháu nội, mẹ chồng mua cho nó được đôi dép lê:
“Đây bà mua tặng đôi dép tập đi nhé, cất vào sau này cho con”.
Tôi nhìn đôi dép của mẹ chồng mà thật sự không hiểu nổi luôn. Cháu thì mới được có 1 tháng, bà mua hẳn đôi dép lê chẳng biết để làm gì, dùng ngay thì không được đành cất xó.
Cứ nghĩ đến hôm đầy tháng con của em chồng, bà rút hẳn 50 triệu mừng cháu ngoại. Còn đến cháu nội thì mua đôi dép lê rẻ rách này, ai mà chẳng chạnh lòng. Bà ở với chúng tôi, sau này già yếu chẳng vợ chồng tôi chăm thì ai? Lúc bà nằm đấy con gái có về hầu được không mà giờ lại phân biệt nặng nhẹ như thế.
Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/f/me-chong-nang-dau/me-chong-toi-mung-day-thang-chau-ngoai-so-tiet-kiem-50-trieu-chau-noi-duoc-doi-dep-le-15k
Cùng chủ đề
‘Vui vẻ’ quá đà, chồng và “trà xanh” phải c:ấp c:ứu, còn lấy thẻ của tôi để quẹt, ai ngờ cả 2 kh:óc th:ét khi bác sĩ báo tin…
Tôi và Hoàng cưới nhau hơn mười năm. Chúng tôi có một con trai học tiểu học, ngoan ngoãn, lễ phép. Tưởng rằng quãng đường hôn nhân ấy sẽ vững vàng, nào ngờ, Hoàng thay đổi. Anh hay viện cớ bận rộn, về nhà muộn, ánh mắt lấp lửng khi tôi hỏi đến.
Bà mẹ đơn thân làm bốc vác thuê cho ông chủ góa vợ âm thầm mua 3 chỉ vàng mỗi tháng trong suốt 10 năm
Bà Hường là một người phụ nữ đơn thân sống lặng lẽ nơi vùng quê nghèo. Mười năm trước, sau một cuộc hôn nhân đổ vỡ, bà một mình gồng gánh nuôi con gái nhỏ, bé An, bằng đủ mọi nghề. Rồi số phận đưa đẩy bà vào làm bốc vác thuê cho ông Thành
Mẹ ruột giả nghèo suốt 10 năm để thử lòng con gái, đến khi con sắp cưới không cho mẹ đứng trên sân khấu
Suốt 10 năm qua, bà Mai – một người phụ nữ lam lũ, sống trong căn nhà lụp xụp ở vùng quê – luôn xuất hiện trong cuộc sống con gái mình với bộ quần áo cũ kỹ, chiếc xe đạp cà tàng và giọng nói nhún nhường. Ai cũng nghĩ bà là một người
Bà nội ơi, vợ mới của bố bảo con chỉ đứng không được ngồi, không được nằm, không được ngủ
Bà ơi, con viết những dòng này với cả nỗi lòng nặng trĩu mà lâu nay con không dám nói.
Trong ngày đưa vợ vào phòng sinh, tôi chạm mặt người yêu cũ của vợ đang đưa vợ anh ta sinh con, và cả hai đứa trẻ đều mang chung một đặc điểm kỳ lạ
Mưa Huế trút như rút nước sông Hương đổ thẳng xuống mái tôn bệnh viện. Ly ôm bụng, mỗi cơn gò là mặt nhăn nhúm, mồ hôi rịn thành vệt trên tóc mai. Tôi đánh lái vào sảnh cấp cứu, xe dừng cái két. Cửa nâng mở ra, hai hộ lý xúm lại đẩy băng ca. Tôi chạy theo, túi đồ vấp vào bậc thềm rơi xuống, mấy cái tã con vịt văng tung tóe.
Đi họp lớp, tôi hào hứng dẫn b:ồ x:inh đẹp đi cùng, nào ngờ ngay tối hôm đó có người gửi cho vợ tôi 1 đoạn c:lip qu:ay l:én
Tối hôm ấy, lớp tôi tổ chức họp sau hơn 10 năm ra trường. Ai cũng háo hức khoe vợ, khoe chồng, khoe con. Riêng tôi lại nổi hứng khác thường: tôi không đưa vợ đi, mà dắt theo cô bồ xinh đẹp, trẻ trung, diện váy đỏ rực rỡ.