Ly dị 2 năm nhưng chồng cũ vẫn ngăn cản tôi có bạn trai
02:10 14/10/24
Chồng cũ nói vẫn còn yêu tôi và muốn quay lại dù tôi không còn tình cảm
Mục lục
Tôi và chồng ly dị được 2 năm vì chồng tôi ngoại tình. Chúng tôi đã có hơn 10 năm chung sống, có với nhau hai đứa con nhưng anh ta nhiều lần lừa dối mà tôi không hề hay biết vì quá tin tưởng chồng.Chỉ đến khi cô bồ của chồng gọi điện thách thức, đòi tôi phải chia tay thì tôi mới biết bị chồng phản bội.
Cũng phải dùng dằng hơn một năm chúng tôi mới giải quyết xong thủ tục ly hôn vì chồng van xin không được lại quay ra gây khó dễ không ký vào đơn ly hôn. Hai năm sau ly hôn, cũng có một vài người muốn tìm hiểu và tiến đến quan hệ xa hơn với tôi nhưng luôn bị chồng cũ gây khó dễ.
Anh ta tìm cách gặp bạn trai của tôi để gây sự. Tôi đã gọi điện gặp chồng cũ để nói chuyện nhưng anh ta lại tránh mặt. Anh ta nói dù ly hôn nhưng vẫn muốn quay lại, muốn làm lại nên sẽ ngăn cản bất cứ ai có ý định với tôi.Tôi không còn tình cảm với chồng và không bao giờ xác định chuyện quay lại nhưng lại chưa biết làm thế nào để anh ta không can dự vào cuộc sống của mình.
Anh ta chưa làm gì đến mức tôi phải nhờ sự can thiệp của pháp luật, nhưng cứ anh ta quấy nhiễu những người quen tôi như hiện nay thì cũng rất mệt mỏi.Các con tôi không biết lý do chúng tôi ly hôn nên vẫn muốn bố mẹ quay lại với nhau và không muốn tôi có thêm mối quan hệ mới.
Tôi thì không muốn làm xấu hình ảnh của người bố trong mắt các con nên không có ý định nói ra sự thật.Nhưng cứ để như thế này tôi rất mệt mỏi vì không chỉ người chồng cũ quấy nhiễu mà lại còn không có sự ủng hộ của các con khi tôi muốn có thêm mối quan hệ nghiêm túc.
Người bác ruột của tôi là một trong những người giàu nhất vùng. Cả đời ông không lấy vợ, cũng chẳng có con cái. Người ta bảo ông lạnh lùng, nhưng riêng với tôi thì khác: ông thương tôi nhất, coi tôi như con ruột.
Ngày phát hiện mẹ ngoại tình, tôi cứ nghĩ bố sẽ nổi giận ầm ĩ, đập bàn đòi ly hôn. Nhưng không. Ông chỉ im lặng, ánh mắt sắc lạnh như dao, rồi nói khẽ mà đầy uất hận...
Trước ngày cưới đúng 4 ngày, anh rể tương lai – chồng sắp cưới của chị tôi – phát hiện mình bị ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối. Bác sĩ nói nhiều nhất sống được 3 tháng. Cả nhà tôi như hóa đá. Chị gái tôi ngất xỉu. Bố mẹ thì thì thầm với nhau cả đêm.
Suốt 9 năm trời, tôi một mình gánh hết việc chăm sóc mẹ chồng: từ cơm nước, thuốc men đến những đêm thức trắng canh chừng bà sốt cao. Tôi nghĩ, trời không phụ lòng, đến lúc chia đất làm sổ đỏ, bà sẽ nghĩ đến mình. Ai dè, toàn bộ đất đai bà lại cho hết cô con gái ruột.
Từ ngày vợ sinh, mẹ vợ khăn gói lên ở hẳn nhà tôi để chăm con gái. Ban đầu tôi cũng cảm động, nghĩ bà thương con, thương cháu. Nhưng dần dần, mọi sinh hoạt trong nhà như đảo lộn. Tôi đi làm về chẳng còn cảm giác tự do, bữa cơm lúc nào cũng bị soi xét, buổi tối muốn ngồi với vợ cũng phải né ánh mắt của bà.