Xây nhà là việc lớn của cả đời người, là hiện thực hóa niềm khao khát có tổ ấm bình yên. Thế nhưng với tôi, hành trình ấy lại đang trở thành một nỗi ám ảnh do mua phải miếng đất ngay gần hàng xóm xấu tính. Không có những lời chào hỏi cởi mở hay đề nghị giúp đỡ, thay vào đó là những lần “xin đểu” vật liệu không thể từ chối, và sự biến mất không dấu vết của nhiều món đồ. Biết thứ bị mất đi đâu nhưng tôi vẫn phải vờ như không có chuyện gì xảy ra để giữ sự yên ổn.
Vợ chồng tôi mua miếng đất ấy vào năm 2023. Hàng xóm bên trái là người đàn ông ngoài 60 tuổi sống cùng gia đình hai con trai. Phiền toái của tôi bắt nguồn từ sự tranh chấp của ông ta với chủ cũ miếng đất này. Hai bên từng giành nhau phần đất nhỏ ở giữa hai nhà, diện tích khoảng 5m². Cuối cùng, khi cơ quan chức năng phân xử thì người hàng xóm thua. Hậm hực về kết quả đó, ông ta trả đũa chủ mới của mảnh đất.
Hồi chúng tôi chưa bắt đầu xây dựng, chỉ thỉnh thoảng tạt qua chào hỏi thì người hàng xóm này đã tỏ ra thiếu thiện chí. Giữa năm 2025, gia đình tôi quyết định xây. Ngay từ ngày đầu tiên vật liệu được chuyển đến, tôi đã bắt đầu bị “soi”. Vừa đặt gạch xuống, ông hàng xóm đã đi qua đi lại, tấm tắc: “Gạch này đẹp đấy, chắc đắt tiền”. Tôi chỉ cười xòa.
Vài phút sau, ông đã quay lại với nụ cười giả vờ thân thiện và lời đề nghị khó có thể từ chối: “Chú cho tôi xin mấy chục viên về xây cái bồn hoa nhé. Thấy gạch chú đẹp quá nên tôi mới mạnh dạn xin”. Dù hơi khó chịu, nhưng vì là ngày đầu, tôi đành vui vẻ đồng ý vì ngại bị làm khó. Thế nhưng, đó chỉ là mở đầu cho hàng loạt lần xin sau này.
Sau đó, mỗi ngày, khi thợ thuyền bận rộn làm việc, ông lại sang. “Chú ơi, cho tôi xin ít cát về lấp cái hố”, “Chú còn xi măng không, tôi xin một bao về trát lại cái tường”.
Ban đầu tôi còn lịch sự vì nghĩ đến tình làng nghĩa xóm, cho một chút cũng không sao. Rồi ông hàng xóm cứ liên tiếp xin từ gạch, xi măng, cát đến cả vài thanh sắt. Lần nào cũng “điệp khúc” xin nhưng thực chất là tự lấy khi tôi còn chưa kịp đồng ý. Thậm chí có lần tôi nhìn thấy ông chọn lấy mấy thanh sắt dài, mới tinh.
Khó xử nhất là người hàng xóm này còn kể với họ hàng của ông ta xung quanh, dẫn đến cảnh không ít người trong con ngõ nhỏ đến xin. Là hàng xóm, dù tôi không biết rõ về họ nhưng vẫn phải cắn răng cho. Nếu từ chối, tôi sợ mang tiếng keo kiệt, ích kỷ vì tất cả những người này đều có quen biết, là họ hàng dây mơ rễ má với nhau, hoặc đã sống rất lâu năm tại khu vực này. Tôi cũng sợ bị họ ghét mà gây khó dễ, quấy phá quá trình xây nhà.
Cho mà không vui, cảm giác bị lợi dụng, bị bắt nạt ngày càng dâng cao.
Rồi thì mỗi lần ai đó sang xin, tôi cố gắng phải giả vờ không thấy hoặc né tránh. Nhưng chỉ vài phút sau, ông hàng xóm lại đưa người nào đó sang để xin vật liệu. Cảm giác bị “bào” một cách trắng trợn thật sự rất khó chịu.
Chuyện xin xỏ này chưa là gì so với những lần mất cắp. Mấy thanh sắt đang nằm gọn gàng bên tường, chiều tôi đi làm về thấy chúng biến mất. Bao xi măng nguyên đai nguyên kiện, bỗng thấy vơi đi một nửa. Thậm chí có lần, cả đống gạch nho nhỏ cũng không cánh mà bay.
Nhà tôi ngay mặt ngõ, chật chội nên vật liệu cát, gạch, sắt thép phải tập kết ở sân trước. Ban ngày có thợ làm, mọi thứ còn kiểm soát được. Khi đêm đến, vật liệu thỉnh thoảng biến mất một cách bí ẩn.
Số lượng mất không quá lớn nhưng lại trực tiếp ảnh hưởng đến tiến độ xây dựng vì tôi phải mất thời gian, công sức đi mua bù vào. Tôi cũng lo ngại chuyện yêu cầu thợ kiểm soát chặt, vì chuyện bắt tận tay có thể dẫn đến xung đột căng thẳng với hàng xóm.
Xây nhà là công việc cực nhọc, tốn kém. Mỗi viên gạch, bao xi măng đều là mồ hôi, nước mắt, nhưng gặp phải hàng xóm ngang ngược kiểu này, tôi chưa tìm ra cách hữu hiệu để bảo vệ tài sản của mình mà không gây thù chuốc oán với hàng xóm.
Câu chuyện của tôi không phải cá biệt. Rất nhiều người xây nhà cũng rơi vào tình cảnh tương tự. Nỗi khổ ấy không thể nói ra với ai. Nói ra, hàng xóm láng giềng lại bảo “sống không biết điều”, “chuyện bé xé ra to”. Không nói, chấp nhận mất tiền để được bình yên thì phải âm thầm chịu đựng, cục tức ngày càng khó nuốt trôi. Sau khi nhà xây xong, không biết ông ta còn có chiêu trò gì khác gây khó dễ cho cuộc sống của tôi ở đây hay không.
Từ kinh nghiệm đắng chát của mình, tôi muốn khuyên những người khác khi mua đất để xây nhà cho chính mình ở, ngoài chuyện giá cả, vị trí, yếu tố quy hoạch…, hãy tìm hiểu thật kỹ về những người hàng xóm, nếu không sẽ phải trả giá bằng sự bình yên.