Đùn đẩy chăm sóc khi bố già ốm đau, nhưng nghe tin bố được bồi thường tiền giải phóng mặt bằng, 2 người con trai lại hiếu thảo bất ngờ

Bố chồng Huy nhìn hai người con trai đột nhiên trở nên hiếu thảo chỉ lặng lẽ thở dài. Cuối cùng, ông lại đồng ý đi theo họ.

Câu chuyện xảy ra ở gia đình nhà vợ Huy. bố vợ của Huy là một nông dân bình thường, ông đã làm lụng vất vả cả đời để nuôi 3 đứa con. Tâm – vợ của Huy là con gái cả trong nhà nên cô luôn âm thầm gánh vác trách nhiệm gia đình. Trong khi đó, hai người em trai của Tâm dường như đã bị nuông chiều đến mức đánh mất lương tri.

Ngày trước, bố mẹ vợ của Huy đã rút hết số tiền tích góp cả đời để giúp hai người con trai có chỗ ở trên thành phố. Họ gom góp từng đồng, giúp đỡ từng đứa một để cả hai có tiền để trả tiền cọc mua nhà.

Nhưng cuộc sống luôn có những điều bất ngờ.

Sự ra đi của mẹ đã đổi tất cả. Từ ngày mẹ vợ đi, sức khỏe của bố vợ Huy cũng ngày một suy giảm. Khi ông cụ cần sự chăm sóc nhất, hai người con trai từng được cưng chiều lại bộc lộ rõ sự ích kỷ của mình.

Nghe tin bố bệnh nặng, em trai lớn bắt đầu nhăn mày: 

– Em bận lắm, thời gian đâu mà chăm sóc bố. Hơn nữa, số tiền bố mẹ cho ngày trước cũng chỉ có chút tí, cuộc sống ở thành phố áp lực lắm, em còn phải trả nợ mua nhà nữa.

Người em trai út cũng không chịu thua, vội vàng đưa đẩy trách nhiệm: 

– Em cũng đâu có dễ dàng gì. Công việc của em ngày nào cũng tăng ca, bảo em chăm sóc sao được? Anh chị ở gần bố nhất, chăm sóc bố là hợp lý nhất.

Cả hai tranh cãi không ai chịu nhường nhịn, thậm chí còn sắp nhảy vào xô xát nhau.

Hai vợ chồng Huy nhìn cảnh tượng ấy vô cùng đau xót, vì vậy hai vợ chồng quyết định đón bố về sống cùng gia đình mình. 

Sáu năm trôi qua, bố vợ hoàn toàn dựa vào hai vợ chồng Huy. Trong khi đó, hai cậu em vợ hoàn toàn bặt vô âm tín. Dường như người bố từng hy sinh cả đời vì họ giờ chẳng còn liên quan gì đến họ nữa.

Nhưng rồi sự bình yên ấy đã bị phá vỡ khi căn nhà cũ ở quê của bố vợ được thông báo sẽ bị giải tỏa với khoản tiền bồi thường lên tới gần 7 tỷ đồng. 

Biết tin, 2 người em trai bất ngờ đến nhà Huy rồi bắt đầu năn nỉ mời bố về ở: 

– Bố ở nhà chị lâu rồi, cũng nên đổi môi trường một chút. Về chỗ con ở đi, con sẽ tìm bác sĩ giỏi để chăm sóc sức khỏe cho bố Người em lớn niềm nở.

– Bố đừng nghe anh nói. Nhà anh ấy nhỏ, ở không thoải mái đâu. Chỗ con rộng rãi hơn, bố về đây ở, ngày nào con cũng nấu những món ngon cho bố – Người em út vội vàng chen vào.

Bố chồng Huy nhìn hai người con trai đột nhiên trở nên hiếu thảo, chỉ lặng lẽ thở dài. Cuối cùng, ông lại đồng ý đi theo họ.

Cứ thế vài năm qua đi, bố vợ của Huy trải qua những tháng cuối đời tại nhà hai người con trai. Trong khoảng thời gian này, hai cậu em vợ chăm sóc ông cụ hết mực, mục đích không gì ngoài việc mong muốn ông để lại tài sản cho mình.

Nhưng ông cụ chẳng hề hứa hẹn hay từ chối, chỉ lặng lẽ quan sát hai người con trai “diễn kịch” trước mặt mình.

Mọi chuyện chỉ sáng tỏ sau khi ông qua đời. 

Ngày hôm ấy, cả 3 người con bất ngờ nhận được cuộc gọi của 1 vị luật sư tự xưng là người được bố họ ủy quyền. Trước sự có mặt của cả gia đình, luật sư trang trọng tuyên bố di chúc của ông cụ. Lời tuyên bố của luật sư như cơn sóng dữ quét ngang qua căn phòng: 

Theo nội dung di chúc, toàn bộ tài sản của người ủy thác, bao gồm 7 tỷ tiền bồi thường và căn nhà sẽ được để lại cho vợ chồng con gái cả.

Hai cậu em sững sờ, hoảng hốt tột độ. Người con trai lớn trợn trừng mắt, vội vã phản bác: 

– Không thể nào! Bố sao có thể để lại toàn bộ tài sản cho họ? Chắc chắn có nhầm lẫn gì ở đây!

– Đúng! Có phải hai người đã giở trò gì sau lưng không?” – Người em út cũng hét lên, giọng điệu tức tối.

Huy cũng sững người, không thể tin được điều ấy. Nhưng luật sư đưa cho Huy và Tâm một lá thư và nói: 

– Đây là bức thư ông ấy nhờ tôi chuyển lại cho vợ chồng anh. Ông nói sau khi đọc anh sẽ hiểu mọi chuyện.

Huy run rẩy mở lá thư, trước mắt là nét chữ quen thuộc:

“Tâm à, Huy à, điều khiến bố ân hận nhất chính là để hai đứa phải chịu thiệt thòi. Bố từ lâu đã thấy rõ bản chất của 2 đứa con trai bất hiếu ấy, những ngày tháng ở với chúng nó, mỗi khi thấy hành động nịnh hót của con mình, lòng bố đau như cắt. Bố biết, chỉ vì số tiền ấy nên chúng mới chịu chăm sóc bố.

Sự hi sinh của hai đứa trong 6 năm qua bố luôn nhớ rõ. Hai con chưa từng mong cầu điều gì từ bố, chỉ lặng lẽ làm tròn chữ hiếu. Tài sản này là những gì hai con xứng đáng được nhận, cũng là chút bù đắp mà bố có thể dành cho hai con. Mong rằng hai con sẽ sống thật tốt.”

Nước mắt Huy lặng lẽ rơi, mờ cả đôi mắt. Còn Tâm cũng đã khóc không thành tiếng, cô vô cùng thất vọng trước thái độ của em mình.

Sau hôm ấy, hai cậu em vẫn không từ bỏ, liên tục tìm đến vợ chồng Tâm gây rối, mong đòi được chia phần tài sản. Nhưng Tâm hoàn toàn phớt lờ họ. Cô hiểu rằng, số tài sản này không chỉ đơn thuần là một khối tiền bạc mà còn là sự công nhận cho tình cảm chân thành của vợ chồng cô đối với cha.

 

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/dun-day-cham-soc-khi-bo-gia-om-dau-nhung-nghe-tin-bo-duoc-boi-thuong-tien-giai-phong-mat-bang-2-nguoi-con-trai-lai-hieu-thao-bat-ngo-d264315.html