Con dâu ở cữ bị mẹ chồng cho ăn đồ thiu, màn xử trí cao tay của thông gia khiến bà lăn đùng ra giả vờ khóc

Vì nín nhịn mẹ chồng mà tôi suýt chút nữa làm ảnh hưởng tới sức khỏe con mới sinh. Vì chuyện này mà chồng cũng trách mắng tôi.

Tôi và chồng cùng quê, nhà chỉ cách nhau khoảng 3 cây số. Tuy nhiên sau khi lấy nhau, chúng tôi sống và làm việc trên phố, ít có cơ hội gần gũi với bố mẹ hai bên. Vậy nhưng tôi cũng không ngờ, mẹ chồng tôi lại là một người như thế.

Tháng trước tôi vừa mới sinh con. Sau 3 ngày nằm viện, chồng thì bận rộn công việc, mẹ đẻ lại mới gặp nạn gãy chân nên không ai đỡ đần chăm sóc. Tôi và con bắt xe taxi từ viện về thẳng nhà bố mẹ chồng để ở cữ.

Bố chồng đi làm xa, nhà chỉ có mẹ chồng. Thế nhưng ngay ngày đầu tiên về nhà, tôi đã cảm thấy không thoải mái khi mẹ chồng sắp xếp cho hai mẹ con tôi chỗ ở không hợp lý.

Trước kia phòng cưới của vợ chồng tôi ở tầng trên, rộng sáng và sạch sẽ nhưng đợt này, mẹ chồng lấy lý do đang sửa lại để chuẩn bị cho đứa em lấy vợ nên phòng của chúng tôi chuyển xuống nhà dưới cấp 4. Bên cạnh căn nhà cấp 4 đó lại là chuồng nuôi lợn. Tôi lo sợ hôi hám, ảnh hưởng tới em bé mới sinh nên có xin mẹ chồng cho lên nhà trên ở, không được ở tầng trên thì ở tạm tầng dưới cũng được.

Vậy nhưng mẹ chồng không đồng ý vì nhà trên chật rồi. Bà nói:

– Ở tạm một vài tháng có sao đâu. Với cả con lợn nó ở phòng bên cạnh chứ có ở chung với người đâu mà lo sợ hôi hám.

Tôi biết mẹ chồng không ưa mình từ trước nên thôi nín nhịn, cũng không dám cãi thêm làm gì.

Vậy nhưng chỗ ở chưa qua thì lại đến bữa ăn.

Tối hôm đó vì tôi còn đau do vết mổ đẻ nên không ra khỏi phòng, lên nhà trên ăn cùng mẹ được. Chồng tôi đã quay trở lại thành phố làm việc nên mẹ chồng là người bưng cơm xuống cho tôi.

Cơm cữ mẹ chồng nấu cho tôi có bát canh rau ngót, quả trứng luộc, thịt băm và gà rang gừng. Nhìn qua thì thấy thịnh soạn và đủ chất nhưng ngay từ khi cắn miếng thịt gà đầu tiên tôi đã cảm thấy nó không bình thường. Hình như có chút mùi ôi thiu. Tôi không dám chắc, sợ làm mất lòng mẹ chồng nên cố gắng ăn, không dám để thừa cũng không dám chê câu nào.

Y như rằng, đêm đó tôi đau bụng đi ngoài.

Đến bữa trưa của ngày hôm sau, mẹ chồng tiếp tục bưng cho tôi mâm cơm như vậy, vẫn món gà của ngày hôm qua khiến tôi khá hoang mang. Đưa lên miệng ngửi tôi vẫn thấy có mùi nên có hỏi dò mẹ chồng:

– Mẹ ơi, mẹ ngửi thử xem. Hình như con thấy món gà này có mùi ấy.

– Mùi gì, mùi là mùi thế nào. Gà mới nguyên mẹ vừa mới rang hôm qua con ăn rồi đó, làm gì có chuyện gì. Con mới sinh xong nên sức khỏe yếu, ngửi không đúng đó.

– Nhưng đêm hôm qua…

Tôi còn chưa nói hết câu thì bà đã ra ngoài. Nghĩ đi nghĩ lại lời nói mẹ chồng cũng đúng, có thể do cơ thể tôi còn yếu sau sinh nên nhạy cảm. Cũng phần vì đói nên tôi lại cố gắng ăn tiếp. Suốt chiều hôm đó, bụng lại nhâm nhẩm đau.

Cho đến bữa tối, khi mẹ chồng vừa dọn cơm lên cho tôi vẫn còn bát gà kho đó thì mẹ đẻ tôi sang thăm. Chính bà là người nhận ra món gà kho có vấn đề, lập tức hỏi tôi:

– Sao gà kho thiu thế này mà con còn ăn, không được ăn, ăn vào cho con bú là bị đi ngoài đó.

– Con ăn hoài từ hôm qua, đứa trẻ không sao cả, chắc không phải gà kho thiu đâu mẹ.

– Sao lại không thiu, mẹ ngửi thoáng qua là thấy mùi, sao mẹ chồng lại mang lên cho con món gà thiu thế này.

Phúc làm sao, may là từ hôm qua tới giờ, sữa tôi chưa về nhiều nên cho con bú còn ít, con uống sữa công thức là chủ yếu. Chứ không đứa trẻ chắc cũng gặp nạn.

Có lẽ vì quá tức giận mẹ đẻ tôi mang ngay bát thịt gà lên nhà trên, đặt vào mâm cơm của bà thông gia rồi nói:

– Tôi mời bà, xem bà có ăn được bát gà thiu này không mà bà lại cho con gái tôi ăn. Nó ăn và rồi đứa trẻ bị đau bụng thì lúc đó tôi hỏi tội bà đó.

Mẹ chồng còn đang ú ớ chưa biết trả lời sao thì mẹ đẻ tôi nói tiếp.

– Tôi nói luôn cho bà biết nhé, con gái và cháu tôi sức khỏe đang yếu, vậy mà bà xếp cho nó vào cái phòng cạnh chuồng lợn hôi hám. Bà xem bà có phải con người không. Tôi biết lâu nay bà không có thiện cảm với gia đình tôi nhưng tôi không nghĩ bà lại hành động tới mức đó. Tôi nhịn bà hết nổi rồi, giờ thì không còn gì để nói nữa.

Ngay trong đêm hôm đó, mẹ đẻ gọi cho bố tôi mang xe sang đón hai mẹ con tôi về nhà ngoại. Thấy chiếc xe hơi sang chảnh 7 tỷ, bóng bẩy, sáng loáng đỗ xịch trước cửa (thực chất là bố đẻ tôi đi thuê), mẹ chồng tôi sốc không nói nên lời.

Hàng xóm láng giềng thấy ầm ĩ nên sang hỏi chuyện, mẹ chồng tôi ngồi bịch xuống đất giả vờ khóc:

– Ôi, tôi chăm sóc chu đáo mà con dâu tôi ôm cháu tự ý bỏ về nhà ngoại. Thế này sao tôi chịu được.

Thế nhưng sau khi mọi người biết chuyện, ai nấy đề bĩu môi chê bai bà đã sai.

Thực ra mẹ chồng không phải là mẹ ruột của chồng tôi, bà là mẹ kế, vợ hai của bố chồng tôi.

Ngay từ lúc chúng tôi kết hôn là bà đã không hài lòng, chê bai gia đình tôi nghèo, tôi học thức không bằng chồng. Chính vì thế bà luôn muốn gây khó dễ, thậm chí lần này còn không quan tâm đến sức khỏe của cháu mà dùng đồ thiu cho tôi ăn. Món gà này là đồ ăn thừa từ đám cưới trong làng hôm trước, người ta định cho lợn ăn nhưng và xin mang về, rang lại cho tôi ăn.

Bố chồng tôi đang đi làm ăn xa nhưng nghe thấy chuyện cũng nóng máu, lập tức quay trở về nhà để giải quyết. Suốt từ hôm tôi bế cháu về nhà ngoại, bố chồng nhiều lần sang xin lỗi thông gia, xin được đón cháu nội quay trở lại nhưng bố mẹ đẻ tôi chưa đồng ý.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/con-dau-o-cu-bi-me-chong-cho-an-do-thiu-man-xu-tri-cao-tay-cua-thong-gia-khien-ba-lan-dung-ra-gia-vo-khoc-d316546.html