Trong lúc đợi đến giờ làm thủ tục, Ngọc kéo vali đi dọc hành lang sân bay để tìm một quán cà phê nhỏ gần cổng lên máy bay.
Cùng thời điểm đó, cách Ngọc vài chục mét, một ông lão khoảng ngoài 70 – dáng người nhỏ thó, mặc áo sơ mi sọc – đang cẩn thận đặt chiếc lồng chó xuống sàn. Bên trong lồng là một chú chó Golden Retriever to khỏe, lông vàng óng, đôi mắt hiền lành. Tên nó là Mì, và nó là bạn đồng hành đặc biệt của ông Tư trong chuyến bay sang Mỹ đoàn tụ cùng con cháu.
Ông Tư dự định gửi Mì theo đúng quy định vận chuyển thú cưng của hãng. Nhưng khi ông đang ký giấy xác nhận, chiếc nắp lồng bất ngờ bật mở – có thể do khóa gài bị lỏng hoặc ông vô tình chưa đóng chặt. Chỉ trong tích tắc, chú chó đã nhảy phốc ra khỏi lồng, lao về phía đám đông.
– Ối trời! Chó chạy kìa! – một hành khách kêu lên.
Ông Tư hốt hoảng đuổi theo, gọi lớn:
– Mì! Quay lại đây! Mì!
Chú chó không phản ứng. Nó phóng thẳng về phía Ngọc – lúc này đang kéo vali đi ngang qua khu vực chờ. Chỉ trong chớp mắt, Mì đã cắn lấy vạt váy sau lưng cô gái, giật mạnh.
Một tiếng “soạt” vang lên, kèm theo tiếng la thất thanh:
– Trời ơi! Làm cái gì vậy?!
Ngọc quay ngoắt lại, hoảng hốt khi thấy một con chó đang cắn váy mình. Cô bối rối, xấu hổ, trong khi xung quanh bắt đầu nhốn nháo.
– Chú trông chó kiểu gì vậy? Nó bị đ: iên à?! – Ngọc gắt lên, mặt đỏ bừng.
Nhân viên an ninh sân bay mặc thường phục – một chàng trai tên Nam – đang tuần tra gần đó, lập tức chạy tới. Anh kéo dây dắt trên cổ Mì để trấn an, nhưng điều khiến Nam ngạc nhiên là: con chó không tỏ ra hung hăng, mà chỉ đứng đó, hướng ánh mắt chăm chú vào… chiếc túi xách đeo chéo trước ngực của Ngọc.
Nam khẽ nhíu mày, chậm rãi hỏi:
– Xin lỗi chị, em là nhân viên an ninh sân bay. Chị cho em kiểm tra chiếc túi này một chút được không?
Ngọc sững lại. Cô định từ chối thì ông Tư lên tiếng:
– Cậu ấy làm bên an ninh đấy cô. Để người ta kiểm tra cho yên tâm.
Cô gái lúng túng gật đầu, mở túi xách đưa cho Nam. Anh nhanh chóng lục qua các lớp ngăn và dừng lại khi chạm vào một gói nhỏ được gói kín bằng giấy gói hoa. Anh lấy ra, kiểm tra sơ, rồi lấy thiết bị quét di động chuyên dụng. Màn hình lập tức hiện cảnh báo màu đỏ – dấu hiệu phát hiện chất cấm dạng khô.
Nam lập tức đeo găng tay, cẩn thận gỡ lớp bọc. Một mùi hăng nồng phả ra khiến những người xung quanh lùi lại.
Một nhân viên kỹ thuật đi ngang qua nhìn thấy, vội hô lớn:
– Là c;ầ;n sa! Gọi bên an ninh ngay!
Ngọc chết lặng. Cô lùi lại, chân run, mắt mở to kinh ngạc:
– Không… không thể nào… Tôi không biết gì cả…!
Nam giữ giọng trầm tĩnh:
– Mời chị đi theo tôi về phòng an ninh để làm rõ. Mong chị hợp tác.
Tại phòng an ninh sân bay
Ngọc gần như bật khóc khi khai rằng: chiếc túi là của cô, nhưng tối qua bạn trai cô – một người tên Khánh – có đến và đưa một gói quà, nhờ cô mang ra Đà Nẵng giúp. Anh ta bảo đó là quà cho người quen, cô tưởng là bánh kẹo nên không kiểm tra.
Nam – lúc này chính thức trong vai trò nhân viên an ninh cấp cao – báo cáo sự việc lên cơ quan điều tra. Kết quả giám định nhanh xác định: gói hàng là c;ầ;n sa khô, khoảng 300g, được giấu kèm hạt cà phê để đánh lạc hướng chó nghiệp vụ.
Một điều kỳ lạ khiến cả đội an ninh bàn tán: chú chó Mì không phải chó nghiệp vụ, vậy sao có thể phát hiện được chất cấm?
Nguồn gốc bất ngờ của “khứu giác phi thường”
Tại khu vực chăm sóc động vật của sân bay, Mì đang được giữ để chờ xử lý tình huống. Một bác sĩ thú y tên Linh kiểm tra và nhận xét:
– Nó khỏe mạnh, ổn định. Nhưng phản ứng khi ngửi thấy cần sa cho thấy… có thể từng tiếp xúc mùi này trước đây.
Ông Tư – vẫn chưa hết bàng hoàng – kể:
– Hồi tôi còn ở quê, cạnh nhà là một xưởng cũ, mấy lần bị phát hiện trồng cây gì lạ. Có lần Mì phá tung cả một chỗ vì thấy mùi gì đó khó chịu. Cũng có người bạn tôi – là công an về hưu – từng dạy nó vài “trò phản xạ với mùi lạ” để chơi cho vui. Ai ngờ đâu…
Bác sĩ Linh gật gù:
– Có lẽ phản ứng đó đã thành bản năng. Đúng là… bản năng cứu người.
Vụ án hé lộ
Kết nối dữ liệu điện thoại và camera sân bay, Nam phối hợp với công an thành phố. Chỉ sau vài tiếng, thông tin về Khánh – bạn trai của Ngọc – được xác minh:
Hắn từng bị điều tra vì nghi vận chuyển chất cấm ở Quảng Ninh, nhưng thoát án vì thiếu bằng chứng. Hiện đang có lệnh truy nã liên quan đến một đường dây buôn ma túy liên tỉnh.
Trưa cùng ngày, một tổ công tác bí mật lần theo tín hiệu điện thoại của Khánh. Đến 23h đêm, hắn bị bắt tại một nhà nghỉ ở quận Bình Thạnh khi đang chuẩn bị trốn bằng giấy tờ giả.
Trong vali của Khánh có hơn 100 triệu đồng, hai thẻ căn cước giả, và bằng chứng liên quan đến đường dây mua bán chất cấm.
Khi bị còng tay, Khánh vẫn ngoan cố:
– Các anh bắt nhầm người rồi!
Nhưng mọi thứ đã quá rõ ràng: lời khai của Ngọc, dữ liệu trò chuyện, clip từ camera sân bay – và quan trọng nhất, gói hàng bị chú chó Mì phát hiện.
Câu chuyện lan truyền khắp mạng xã hội
Sáng hôm sau, mạng xã hội lan truyền một đoạn clip từ camera sân bay: một chú chó kéo váy một cô gái trẻ giữa sân bay, dẫn đến việc phát hiện chất cấm. Hàng loạt bình luận bày tỏ sự kinh ngạc và cảm động:
“Chú chó tưởng phá phách, ai ngờ cứu cả một đời người.”
“Chú chó anh hùng và cô gái may mắn.”
Đài truyền hình sau đó đã mời ông Tư và chú chó Mì xuất hiện trong chương trình “Người tử tế”. Hình ảnh ông cụ răng thưa xoa đầu chú chó hiền lành khiến hàng triệu khán giả xúc động.
Và Ngọc – người suýt bị đánh tráo cuộc đời…
Dù được cơ quan điều tra xác nhận không có dấu hiệu biết trước và không đủ căn cứ buộc tội, Ngọc vẫn xin nghỉ việc vài tuần để về quê tĩnh tâm.
Cô đã mất niềm tin vào người mình từng yêu thương – người suýt khiến cô trở thành tội phạm chỉ vì “gói quà nhỏ”.
Trước khi rời sân bay, cô ghé qua khu chăm sóc động vật, nhẹ nhàng vuốt ve Mì – chú chó mà cô từng nghĩ là kẻ phá rối.
– Cảm ơn mày, Mì. Nếu không có mày, chắc chị tiêu đời rồi…
Mì ngoáy đuôi, rúc đầu vào tay cô. Dù không hiểu lời, nhưng ánh mắt chú chó như đang nói: “Chị ổn là tốt rồi”.
Hậu chuyện
Khánh bị khởi tố với nhiều tội danh, vụ án được mở rộng điều tra. Ngọc được giải oan hoàn toàn và trở thành ví dụ điển hình cho sự cảnh giác với “người thân cận”.
Và chú chó Mì – từ một thú cưng bình thường – trở thành “người hùng bốn chân”, được nhiều người yêu mến, gọi vui là:
“Chú chó cắn váy đổi số phận”
“Cú cắn kỳ diệu cứu cả cuộc đời”