Tâm Sự
Chồng âm thầm lắ-p c-am trong phòng ngủ thì phát hiện ra vợ mình mỗi tối đều…
“Chiếc ga giường ướt mỗi đêm và bí mật sau camera ẩn”
Ngày đưa bà cụ ra khỏi nhà, con cái hỉ hả rôm rả bàn chuyện chia đất nhưng nào ngờ ngay tối hôm ấy
Bà Lành – 78 tuổi – sau một cơn tai biến nhẹ, sức khỏe giảm sút, đi lại khó khăn. Từ ngày chồng mất, bà sống một mình trong căn nhà nhỏ giữa khu đất rộng. Năm người con, ai cũng bận bịu với gia đình, công việc riêng. Người thì ở xa, người thì
L//ừa mẹ đi khám, con gửi thẳng mẹ vào dưỡng lão rồi chiế/m 3 căn nhà, một tháng sau, bà khiến họ sốc nặng.
Bà Lan năm nay 72 tuổi. Mái tóc bạc trắng, dáng người gầy nhỏ nhưng giọng nói vẫn sang sảng. Người trong xóm ai cũng kính nể bà. Một mình bà nuôi hai đứa con khôn lớn sau khi chồng mất sớm. Cuộc đời bà là chuỗi ngày buôn bán đầu tắt mặt tối ngoài chợ, gom góp từng đồng để mua được ba căn nhà mặt tiền.
“Cả xóm ai cũng biết nhà nó nợ ngập đầu” – mẹ chú rể đ:ay ngh:iến ngay trong lúc rước dâu
Cô dâu tên Ngọc. Hiền lành, ít nói, sống cùng bố và em gái sau khi mẹ mất sớm. Bố cô — một người đàn ông gầy gò, đen sạm vì nắng gió — làm thợ hồ nuôi hai chị em ăn học. Nhà nghèo, nhưng lúc nào cũng giữ gìn lễ nghĩa.
Cô gái bị kh:inh th:ường vì có bố làm lao công, khi công bố điểm thi tốt nghiệp, ai nấy đều…
Không phải vì học dốt, mà vì cô sợ những ánh mắt soi mói. Từ năm lớp 10, cả trường đã biết bố cô là lao công. Mỗi sáng, khi bạn bè xuống sân tập thể dục, bố cô lom khom đổ rác, hốt lá khô, lau từng bậc cầu thang. Tay ông đen sạm, móng tay lúc nào cũng dính đất cát. Bộ đồng phục lao công bạc màu, lốm đốm vài vệt sơn cũ.
Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa nước mắt. Chồng nổi đi::ên đứng dậy hành động sau đó khiến ai cũng sưỡng người
Buổi chiều tà, khu phố nhỏ ở ngoại ô Hà Nội bắt đầu lên đèn. Trong căn nhà cấp 4 đơn sơ, Linh đang lui cui trong bếp với mớ rau muống, vài miếng đậu rán, và con cá trê kho mặn. Cô không có nhiều thời gian — vừa phải nấu cơm, vừa phải để ý hai đứa trẻ đang tranh nhau chiếc thìa nhựa trong góc nhà. Đứa lớn ba tuổi, đứa bé mới mười bốn tháng.
“Linh cảm kỳ lạ suốt nhiều năm, người con trai quyết định đào mộ cha mình – và phát hiện khiến anh không thể thở nổi…”
Ba năm sau ngày cha anh – ông Lâm – qua đời vì một cơn đau tim đột ngột, Dũng vẫn không thể nguôi ngoai nỗi mất mát. Tuy nhiên, gần đây, những giấc mơ lặp đi lặp lại bắt đầu ám ảnh anh. Trong mơ, Dũng thấy cha mình mặc bộ đồ tang trắng, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt hoảng loạn, liên tục kêu lên: “Cứu bố! Bố chưa chết!”. Tiếng kêu đó gào thét trong đêm, làm Dũng tỉnh dậy giữa cơn mê đầy mồ hôi lạnh.
R:uồng r:ẫy vợ vì nhà nghèo, ai ngờ vừa l:y h:ôn được một phút, chồng s: ốc ng:ất khi thấy nhà vợ đ:ánh xe hơi t:iền t:ỷ đón vợ, người trong xe là…
Khi thẩm phán gõ búa tuyên bố ly hôn, Phong thở phào. Anh ta liếc nhìn Hân – người vợ cũ giờ đã không còn ràng buộc với mình. Cô ngồi lặng im, đôi mắt hoe đỏ, chiếc áo sơ mi đã bạc màu nơi cổ tay, mái tóc búi gọn hờ hững. Trong đầu Phong chỉ hiện lên một chữ: “Phiền.”
Phải nhập viện cấp cứu, người mẹ già s/ững s/ờ khi phát hiện bác sĩ điều trị cho mình – bạn trai con gá//i nuôi lại có v/ết bớt giống hệt con trai thất lạc năm xưa…
Bà Hạnh, 65 tuổi, sống một mình trong căn nhà cấp bốn nhỏ ở ngoại ô Đà Nẵng. Cả đời bà là một chuỗi những tháng ngày lặng lẽ, sau biến cố mất đi đứa con trai duy nhất – bé Long – khi cậu chỉ mới 5 tuổi.
Bị chồng đòi ly hôn vì khó có con, tôi đành dựa vào anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch:oáng v:áng khi…
Tôi vẫn nhớ rõ cái buổi chiều mưa đó – khi tôi bị đuổi ra khỏi căn nhà từng gọi là “tổ ấm” với đúng một vali quần áo và chiếc điện thoại sắp cạn pin. Chồng tôi – người từng thề thốt “một đời yêu em” – đã không chút thương xót ném tôi ra đường sau khi tôi bị s:@y th:ai lần thứ hai.
Anh bảo vệ đưa cô gái bị ngất vào phòng cấp c:ứu trong mưa, không ngờ hành động đó khiến cuộc đời anh thay đổi mãi mãi
Trời mưa tầm tã suốt buổi chiều hôm đó, bầu trời xám xịt như trút cơn giận xuống thành phố. Trong cơn mưa nặng hạt, anh Tín – nhân viên bảo vệ ca tối của một trung tâm thương mại lớn – vẫn kiên nhẫn đứng dưới mái che cổng chính, mặc áo mưa, mắt không rời khỏi từng lượt người ra vào.