Tâm Sự
Đi công tác Đà Lạt, tôi tình cờ gặp lại vợ cũ, sau một đêm mặn nồng, màu đỏ trên chăn làm tôi đứng người
Đà Lạt những ngày cuối tháng Mười một thường đón người ta bằng những cơn mưa rả rích và cái lạnh cắt da, thứ không khí đặc quánh mùi nhựa thông và sự cô độc.
Bé trai h:ét toáng khi chơi trốn tìm nấp sau lu nước “Có ai chôn cái gì này!”, bà nội chạy tới thì ng;/ã quỵ hoảng hốt: B/í m-ậ-t bị 40 năm trước bất ngờ bị phát hiện giữa ban ngày…
Bé trai h:ét toáng khi chơi trốn tìm nấp sau lu nước “Có ai chôn cái gì này!”, bà nội chạy tới thì ng;/ã quỵ hoảng hốt: B/í m-ậ-t bị 40 năm trước bất ngờ bị phát hiện giữa ban ngày… Chiều hè oi ả, tiếng cười đùa của lũ trẻ vang khắp xóm nhỏ.
20 năm bặt vô âm tín, anh trai đột ngột trở về đúng ngày cưới em gái, nhưng danh tính thật sự của anh mới là cú s/ốc lớn nhất với cả họ, không thể ngờ…
20 năm bặt vô âm tín, anh trai đột ngột trở về đúng ngày cưới em gái, nhưng danh tính thật sự của anh mới là cú s/ốc lớn nhất với cả họ, không thể ngờ… Ngày cưới của Hạ – cô gái duy nhất trong họ Lý – là một sự kiện lớn. Cả
Người vợ tảo tần làm đêm để nuôi chồng ung thư – một tối về nhà thấy 2 ly rượu trên bàn, báo công an thì phát hiện sự thật khiến cả xóm c;h-ết lặng…
Hạnh là một người vợ chuẩn mực – hiền lành, chăm chỉ, thương chồng hơn cả bản thân. Chồng chị – anh Hòa, bị u;ng th/ư gan giai đoạn cuối. Tiền thuốc men mỗi tháng như chiếc cối xay nghi;/ền n//át thu nhập ít ỏi của hai vợ chồng. Ban ngày, chị làm tạp vụ
Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc…
Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc… Hai năm trước, An phát hiện
Mẹ già giả đ: iên thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật khóc…
Bà Lành năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Chồng mất sớm, bà một mình nuôi ba người con trưởng thành. Giờ đây, cả ba đứa đều có nhà cao cửa rộng, công việc ổn định. Thế nhưng, càng lớn chúng lại càng ít về thăm bà.
6 anh em ruột kiện nhau thừa kế mảnh đất 1.200m2, bố mẹ khóc nức nở tại tòa cầm ra 5 chiếc sổ đỏ
Phòng xử án chật kín người. Hai cụ già tóc bạc ngồi nép vào nhau, đôi mắt đỏ hoe. Trước mặt họ là 6 người con ruột, chia thành từng phe. Ai nấy mặt mày căng thẳng, giọng nói lạc đi vì tranh chấp. Cả hội trường chìm trong tiếng cãi vã, dù thư ký tòa liên tục nhắc giữ trật tự.
Anh trai m:ất t:ích, 30 năm sau có 1 chiếc xe ô tô t:iền t:ỷ đứng trước cổng, người đàn ông bước xuống cầm theo 3 quyển sổ đỏ
Anh trai tôi thất lạc từ năm 1990, khi ấy anh mới chỉ hơn 5 tuổi. Hôm đó, trong một lần đi chợ phiên cùng mẹ, chỉ một thoáng sơ sẩy, anh chạy lạc giữa biển người đông đúc. Mẹ tôi hốt hoảng đi tìm, cả nhà chia nhau khắp chợ, rồi lên tận công an huyện trình báo. Từ ngày đó, anh biến mất không dấu vết.
Mẹ chồng không cho ăn cơm trước mỗi lần chồng tôi về muộn…
Nhiều hôm tôi bảo mẹ chồng ăn cơm trước, bà gạt đi: “Người đi làm còn chưa được ăn, người ở nhà lại ăn trước còn ra gì”. Tôi 32 tuổi, kết hôn được sáu năm, có bé trai học mẫu giáo. Hiện vợ chồng tôi sống cùng mẹ chồng. Tôi mở quầy thuốc tại
Mẹ chồng từ chối chăm cháu, đòi lại tiền cưới khi chúng tôi khó khăn…
Sau quá nhiều lần bị so sánh, nói móc chuyện tiền nong, tôi không còn muốn gặp bà nữa. Trước khi kết hôn, mọi người xung quanh đã nói cho tôi biết mẹ chồng rất đồng bóng, bởi bà cũng là một bà đồng. Lúc ấy tôi không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ thi thoảng
Vợ m:ất, mẹ vợ mai mối tôi với em vợ, đến đêm t:ân h:ôn tôi mới biết sự thật
Tuổi thơ của tôi là một chuỗi ngày dài lặng lẽ, mờ nhạt. Tôi không có bố, không có mẹ, không một người thân ruột thịt. Thế giới của tôi khi ấy chỉ xoay quanh những bữa cơm tạm bợ và bốn bức tường đơn điệu của một căn phòng trọ nhỏ. Lớn lên mà không có một bàn tay dẫn dắt, tôi học được cách tự mình đương đầu với tất cả. Sự thiếu thốn tình cảm đã tạo nên một bức tường vô hình quanh trái tim, khiến tôi khép mình và chẳng bao giờ dám tin vào hai chữ “gia đình”.