Tâm Sự
Vợ tôi rõng rạc nói: “Đàn bà có tiền, có con thì cần gì chồng tồi” khi bị tôi đuổi ra khỏi nhà
Tôi từng nghĩ vợ tôi, Hiền – người phụ nữ hiền lành, ít nói và luôn nhún nhường – sẽ mãi ở đó, cam chịu và chấp nhận mọi điều tôi áp đặt.
Trước khi bố vợ hấp hối thì ông gọi đến đưa cho tôi cả nửa tỷ rồi dặn phải GIẤU KÍN, dù tôi và vợ đã ly hôn
Trong căn phòng bệnh trắng toát, ông nằm nghiêng, giọng khàn đục, yếu ớt nhưng ánh mắt vẫn sáng rực và kiên nghị.
Cô gái nghèo chỉ mang giỏ hoa quả tới nhà bạn trai ra mắt, ai ngờ bị mẹ bạn trai tỏ thái độ
Hà sinh ra ở một vùng quê nghèo ven sông. Cha mất sớm, mẹ tảo tần sớm khuya nuôi hai chị em khôn lớn. Tuổi thơ thiếu thốn khiến Hà sớm học cách sống tiết kiệm, tự lập và biết trân trọng những điều nhỏ bé quanh mình.
Người đàn ông chở xe rau muống bị chiếc xe ô tô tông vào ng:ã ra đường, lái xe bước xuống nói: “Mớ rau cho l:ợn này bao tiền nói luôn đi”
Sáng tinh mơ, chồng tôi chất đầy xe rau muống non xanh, chở ra chợ bán. Từng bó rau là cả vốn liếng, công sức những đêm thức khuya, những buổi sớm ướt sương.
Ngày cưới, chú chó thân thiết bỗng lao tới vừa s:ủa vừa c:ắn chú rể và sự thật khiến cô dâu kh:óc ngh:ẹn
Đám cưới của tôi và Minh được tổ chức ở sân vườn giữa trung tâm thành phố – sang trọng, lộng lẫy, và… hoàn hảo đến từng chi tiết.
Nhà chồng cho đất, nhà đ:ẻ cho 2 t:ỷ xây nhà, xây xong bố mẹ chồng gọi luôn người đến b:án, không ngờ lại dính cái b:ẫy…
Ngày tôi cưới, ai cũng bảo tôi là người phụ nữ có phúc. Nhà chồng khá giả, bố mẹ chồng lại thương con trai, sẵn lòng tặng cho một mảnh đất gần mặt đường lớn làm của hồi môn. Bố mẹ tôi – tuy chẳng dư dả – vẫn gom hết tiền tiết kiệm, rồi bán đi một mảnh vườn quê, trao cho tôi 2 tỷ để xây tổ ấm mới.
Cưới 17 năm, chồng ng;oại t;ình 13 năm, có cả con riêng bên ngoài – vợ đề nghị ly hôn, nhưng câu trả lời của anh ta…
Mười bảy năm trước, Thảo từng tin rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian khi khoác lên mình chiếc váy cưới trắng tinh.
Một người đ:àn ông nghèo mang theo một balo tiền mặt đi mua xe máy đắt tiền khiến nhân viên nghi ngờ…
Chiều hôm đó, tại một cửa hàng xe máy lớn ở TP.HCM, một người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi, da sạm nắng, mặc bộ đồ công nhân cũ, dép tổ ong mòn vẹt, bước vào.
Mẹ bị đôt:quy phải ăn uống vệ sinh tại chỗ. Hai anh con trai đều chê bai bẩn không chăm nom
Bà Lụa – người mẹ ngoài bảy mươi, cả đời sống tằn tiện, lam lũ để nuôi ba đứa con khôn lớn. Hai người con trai – Dũng và Hòa – đều đã có gia đình, công việc ổn định. Con gái út – Mai – lấy chồng xa, cuộc sống không dư giả nhưng ấm áp.
40 tuổi tôi nhắm mắt lấy đại anh chồng chân bị tật cho xong chuyện, đêm tân hôn tôi run rẩy khi lật tấm chăn lên,…
40 tuổi, tôi – Thảo – chưa từng nghĩ mình sẽ có một tấm chồng. Cả thanh xuân tôi gửi vào những mối tình lưng chừng: người phản bội, kẻ xem tôi như trạm dừng tạm bợ.
Họ hàng, bạn bè, hàng xóm ai gặp cũng nói: “Con nhỏ cần đàn bà chăm, cậu tính đi bước nữa đi.”
Vợ mất khi con tôi chưa đầy hai tuổi. Đám tang qua đi, nhà như bị rút hết âm thanh. Đêm nào cũng vậy, tôi ôm con gái—bé Na—ngủ gà ngủ gật trên chiếc giường cũ, mùi sữa và mùi dầu gió quyện vào nhau.