Anh trai là giám đốc, cưới vợ giàu dưới thành phố nhưng lại đẩy trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ cho em trai làm công nhân. Thì ra tất cả là vì một người

Điều này khiến cả hai chúng tôi ngạc nhiên. Trước ánh mắt khó hiểu của chúng tôi, anh thở dài, như muốn nói điều gì đó đã ấp ủ từ lâu.

Vợ chồng tôi đều là công nhân, sống trong một phòng trọ nhỏ hẹp, thu nhập mỗi tháng chỉ đủ để trang trải cuộc sống và nuôi con. Thế nhưng, chị dâu lại ép chúng tôi phải gánh phần lớn trách nhiệm nuôi dưỡng ông bà nội, khiến cuộc sống vốn khó khăn càng thêm chật vật.

Bố mẹ chồng tôi là những người lao động chân tay, cả đời làm thuê để nuôi con ăn học với mong muốn các con có một tương lai khá hơn. Trong hai người con trai, anh chồng cả là niềm tự hào của gia đình vì học rất giỏi, sau này còn làm sếp của một công ty lớn. Ngược lại, chồng tôi lại lười biếng, ham chơi, không chịu học hành tử tế, cuối cùng chỉ có thể làm công nhân xây dựng với mức lương hơn 10 triệu đồng mỗi tháng.

Khi lần đầu tiên đến nhà chồng chơi, tôi ngạc nhiên và buồn bã khi thấy ông bà nội sống trong một căn phòng trọ tồi tàn. Tôi không kiềm được thắc mắc:

– Vợ chồng anh trai anh giàu có thế, tại sao không mua cho bố mẹ một căn nhà?

Chồng tôi khẽ nhíu mày, trả lời qua loa rồi chuyển chủ đề khác. Tôi cảm nhận được có gì đó được giấu trong lòng anh nhưng cũng không hỏi thêm.

Sau khi làm dâu, tôi dần hiểu được uẩn khúc phía sau. Anh chồng tôi hiền lành nhưng lại sợ vợ đến mức nhu nhược. Chị dâu dù thu nhập không bằng chồng nhưng lại có toàn quyền quyết định trong gia đình. Chỉ cần một cái liếc mắt của chị là anh chồng lập tức im bặt.

Mang tiếng là sếp lớn nhưng ở nhà anh chẳng khác gì người dưới trướng chị. Chị bòn rút tiền bạc về lo cho gia đình mình, xây dựng nhà cửa khang trang cho nhà ngoại trong khi bố mẹ chồng vẫn phải ở trọ. Vợ chồng anh chị có nhà riêng rộng rãi nhưng vẫn để ông bà sống tạm bợ, mọi chi phí đều do một tay vợ chồng tôi gánh vác. 

Vợ chồng tôi với mức lương công nhân ít ỏi, mỗi tháng đều phải đi vay mượn để lo cho phần chi tiêu của ông bà. Có những đêm nằm cạnh nhau, chúng tôi chỉ biết thở dài ấm ức nhưng không dám kể với ai. Nếu nói ra, người ta sẽ bảo gia đình không đoàn kết, con cái bất hiếu với bố mẹ.

Khi bố mẹ chồng qua đời, tưởng rằng mâu thuẫn giữa anh em trai sẽ nguôi ngoai nhưng mọi chuyện càng trở nên xa cách. Vợ chồng anh chị không bao giờ đặt chân đến phòng trọ chật chội của chúng tôi. Những lần chúng tôi đến thăm, thái độ tiếp đón của họ lạnh lùng như thể bị ép buộc. Ngay cả con cái họ cũng không chơi với con chúng tôi. Vậy nên, dần dần, chúng tôi không đến nữa, lắm khi những dịp giỗ chạp anh chị còn chẳng về.

Hôm thứ ba vừa rồi, khi vợ chồng tôi vừa tan làm và trở về phòng trọ, anh trai bất ngờ xuất hiện. Điều này khiến cả hai chúng tôi ngạc nhiên. Trước ánh mắt khó hiểu của chúng tôi, anh thở dài, như muốn nói điều gì đó đã ấp ủ từ lâu:

– Anh đến để giúp em.

Tôi và chồng nhìn nhau, không giấu được vẻ ngờ vực. Sau một lúc trầm ngâm, anh tiếp lời:

– Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Bao năm qua anh nuông chiều vợ quá, để cô ấy quyết định tất cả. Vậy mà cô ấy chỉ lo cho nhà ngoại rồi bỏ mặc bố mẹ chúng ta khiến anh ân hận đến tận bây giờ. Anh hổ thẹn vì khi bố mẹ cần, anh lại không chăm sóc họ chu đáo. Giờ đây, anh chỉ còn mỗi em là người thân ruột thịt, anh muốn bù đắp cho gia đình em để thoát khỏi cảnh khó khăn, chật vật này.

Chúng tôi im lặng, chưa biết nên phản ứng thế nào. Anh nói tiếp:

– Hiện tại, vợ anh đang rao bán một căn nhà giá 4 tỷ. Em cứ gọi điện chốt mua, còn tiền anh sẽ lo cho em.

Những lời anh nói khiến tôi như không tin vào tai mình. Người anh trai trước đây từng im lặng trước mọi bất công, nay lại đứng lên làm điều đúng đắn.

Với số tiền ấy, vợ chồng tôi sẽ có một ngôi nhà đúng nghĩa, không còn phải sống trong cảnh thuê trọ bấp bênh. Đêm đó, tôi và chồng bàn bạc rất lâu. Chúng tôi cảm nhận được sự chân thành của anh trai và quyết định tin tưởng anh một lần.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/anh-trai-la-giam-doc-cuoi-vo-giau-duoi-thanh-pho-nhung-lai-day-trach-nhiem-phung-duong-bo-me-cho-em-trai-lam-cong-nhan-thi-ra-tat-ca-la-vi-mot-nguoi-d259788.html